Chia sẻ của học viên MPP8 trong Lễ tốt nghiệp
September 30, 2017

Chia sẻ của học viên MPP8 trong Lễ tốt nghiệp

September 30, 2017

Lời đầu tiên, tôi xin được gửi lời cám ơn đến nhà trường vì đã tổ chức buổi lễ đầy ý nghĩa hôm nay. Tôi cũng xin cám ơn đến tập thể lớp MPP8 đã trao cho tôi vinh dự được chia sẻ những suy nghĩ của mình đối với Chương trình.

Như ai đó đã từng nói: "Hạnh phúc không phải là đích đến, mà là đường đi". Đối với bản thân tôi, hành trình với Fulbright trong suốt hai năm học vừa qua có lẽ là quãng thời gian tươi đẹp và rực rỡ nhất của tuổi trẻ.

Ở đó, chúng tôi không chỉ được bồi đắp về kiến thức, gợi mở về tư duy, khám phá những giới hạn mà còn cùng nhau xây dựng và tiếp bước những giá trị nhân văn sâu sắc của ngôi nhà chung Fulbright. Ở đó, tôi được tiếp xúc và học hỏi với những nhân cách lớn về trí tuệ và đạo đức từ các thầy giáo, cô giáo. Ở đó, tôi cảm nhận được sự đồng cảm, tình yêu thương lẫn nhau của bạn bè đến từ khắp mọi miền đất nước. Và quan trọng nhất, ở đó, tôi nhận thấy bản thân mình thay đổi, trưởng thành hơn và khao khát dấn thân nhiều hơn.

Tôi nhớ những nguyên lý đầu tiên trong kinh tế học vi mô nói rằng: con người luôn phải đối mặt với sự đánh đổi, và giá của một thứ là những gì bạn phải từ bỏ để có được thứ đó. Nếu vậy, ắt hẳn, nhiều bạn bè của tôi ở đây đều đồng ý rằng chúng ta đã đánh đổi rất nhiều thứ để theo đuổi 2 năm học tập tại FETP.

Với nhiều người, cái giá đã bỏ ra đó là sự hy sinh thời gian bên vợ chồng, con cái, cha mẹ mình, bỏ lỡ những dịp sum vầy bên người thân. Với những người khác, đó là sự xa cách về không gian, vốn có thể giết chết bất cứ mối quan hệ nào. Cũng có thể, đó còn là sự từ chối một cơ hội thăng tiến hay một công việc có mức lương mơ ước.

Tôi vẫn nhớ như in cảm giác tất bật và mệt nhọc những ngày chuẩn bị đám cưới của mình vào hơn một năm về trước. Với lịch học căng thẳng cùng 3 bài tập cá nhân và 2 bài tập nhóm, 5 ngày nghỉ phép của tôi không khác nhiều so với những ngày ở FETP. Đêm trước lễ cưới, tôi vẫn phải thức đến 3 giờ sáng để hoàn thành deadline 8h20. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mình có thể phá vỡ mọi giới hạn. Tất cả những hi sinh đó, chỉ để đạt được một mục đích - theo đuổi đam mê học tập tại Fulbright.

Và quả thật, sau 2 năm với từng ấy sự đánh đổi, hôm nay chúng tôi có thể tự hào nói rằng, những gì mình đã chọn là hoàn toàn xứng đáng, bởi giá của tấm bằng nhận được là không gì có thể đong đếm được. Fulbright cho chúng tôi thấy những chân giá trị mà mãi mãi không bao giờ thay đổi, đó là tính chính trực và sự kỷ luật, là tính nhân văn và sự công bằng.

Fulbright trong tôi không chỉ là một môi trường học tập tuyệt vời, mà hơn thế, đó là ngôi nhà chung, nơi mà tôi được may mắn kết thân với rất nhiều anh chị em trên khắp dải đất hình chữ S này. Ở mái ấm ấy, có những gương mặt không máu mủ nhưng yêu thương nhau như ruột thịt; có những người anh, người chị mà tôi hằng cảm phục; có những bạn bè trang lứa tài năng và mẫn cán. Cùng nhau, chúng ta đã có những kỷ niệm buồn vui, những cung bậc xúc cảm không dễ lãng quên.

Cho đến hôm nay, có thể nói rằng, hành trình đầy khó khăn nhưng cũng nhiều màu sắc với FETP đã qua. Chúng ta có quyền tự hào về bản thân, nhưng quan trọng hơn, chúng ta cần hiểu rằng thế giới bên ngoài có thể sẽ rất khác với những gì chúng ta đã được học. Giờ đây, chúng ta cần phải dám sống với tri thức và giá trị mà Fulbright đã mang lại khi xã hội ngoài kia vẫn còn rất nhiều bất công. Sau gần hai tháng từ Fulbright trở về môi trường cũ, tôi nhận thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều. Thay vì đối phó với công việc tôi chọn cách đương đầu và tìm cách giải quyết. Thay vì ngại những thử thách mới tôi chọn cách dấn thân đến cùng. Thay vì ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân tôi chọn sự cống hiến cho tập thể.

Như cựu tổng thống Mỹ, Barack Obama từng nói: "Thay đổi sẽ không đến nếu như chúng ta trông chờ vào người khác hay đợi thời điểm khác. Chúng ta chính là người mà chúng ta đang chờ đợi. Chúng ta chính là sự thay đổi mà chúng ta đang tìm kiếm". Đã đến lúc chúng ta cần phải thể hiện trách nhiệm của mình với cộng đồng khi đâu đó trên quê hương này, sự nghèo đói và thiếu thốn vẫn diễn ra hằng ngày.

Là thế hệ học viên cuối cùng của FETP, được trở thành một phần trong dòng chảy lịch sử đầy hứng khởi này, cá nhân tôi cảm thấy vô cùng vinh dự và tự hào. Những gì mà Fulbright đã làm được thật đáng kinh ngạc trong suốt hơn 20 năm qua nhưng những gì mà FUV đã và đang hướng tới mới thật sự là tuyệt vời nhất. Với sự kế thừa từ nền móng vững chắc, với tầm nhìn và sứ mệnh đầy nhân văn và cao cả, cùng quyết tâm và kinh nghiệm của đội ngũ nhân sự, tôi tin rằng FUV nhất định sẽ trở thành một trong những ngôi trường thành công nhất ở Việt nam, góp phần thay đổi diện mạo giáo dục đất nước.

Cuối cùng, với tất cả sự chân thành, cho phép tôi được thay mặt cho tập thể học viên MPP8, gửi những lời tri ân sâu sắc nhất đến quý thầy, cô giáo, các cán bộ của chương trình đã luôn đồng hành và quan tâm trong suốt thời gian qua. Chúng tôi cũng gởi lời cảm ơn đến chính phủ Việt Nam, Hoa Kỳ, trong hơn hai thập kỷ qua, đã cùng nhau tạo ra một môi trường học thuật tiên tiến và đầy ý nghĩa.

Tôi xin phép được dùng lời nhắn của Thầy Jim Riddle gửi tới lớp để thay cho lời kết: "Cuộc đời là một dòng sông. Bây giờ các bạn đang di chuyến vào giữa dòng sông nơi mà dòng chảy mạnh nhất. Chúc các bạn đi thật xa và có một cuộc hành trình thú vị trên con sông và suốt cả cuộc đời."

Xin chân thành cám ơn!

Nguyễn Hoàng Ngọc Linh & Nguyễn Thị Hồng Dung,

Học viên MPP8

Trang web này sử dụng cookies để cung cấp trải nghiệm người dùng tốt hơn.

Các cookies cần thiết (Essential Cookies) được mặc định và là cơ sở để trang web hoạt động chính xác. Cookies phân tích (Analytics cookies) thu thập dữ liệu ẩn danh để cải thiện và theo dõi website. Cookies hiệu suất (Performance cookies) được sử dụng bởi bên thứ ba để tối ưu hóa các ứng dụng (như video và bản đồ) được tích hợp trong trang web của chúng tôi. Để chấp nhận tất cả cookies, vui lòng bấm vào 'Tôi chấp nhận.'